Hai chúng tôi ở trong hang rồng lửa giống như hai kiến bò đang bò trên cái chảo nóng, lo lắng đến hối hả. Nhưng hoàn toàn tìm không thấy đường nào cả, tôi không biết, lối thoát nằm ở chốn nào.

Thời gian trôi qua từng chút một, nhiệt độ xung quanh dần dần tăng lên, ngọn lửa trên vách núi gần như đã sắp hòa vào nhau, nếu thiêu rụi từ trên vách, chúng tôi sẽ bị chôn vùi trong biển lửa mất.

Trên trán Dao Nhi chẳng mấy chốc đã lấm tấm những giọt mồ hôi, vạt áo cũng bị mồ hôi làm ướt, dính vào người cô, dưới nhiệt độ cao liên tục, cô đã có chút yếu ớt. Bước đi cũng bắt đầu run rẩy, ánh mắt lờ đờ và sắp ngất đến nơi.

Tình hình của tôi khá hơn cô ấy một chút nhưng cũng đổ mồ hôi hột. Lòng tôi sốt ruột hẳn lên. Cái hang rồng lửa quỷ tha ma bắt này dường như chỉ có một lối đi quanh co, không biết nó dẫn đến đâu. Con rồng lửa chết dẫm, càng vào sâu mãi trong hang, đôi lúc phát ra những tiếng gầm gừ ngày càng đáng sợ.

Trong hang động, một cỗ lực cổ xưa đang không ngừng lan tràn, đến nỗi tôi có thể cảm nhận được rõ ràng. Đó là sức mạnh hủy diệt cực kỳ lớn mạnh. Những bức tường đá xung quanh đã bắt đầu run rẩy không ngừng, bong ra từng tảng đá lớn nhỏ, giống như hang động này sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào

Đột nhiên, trong bóng tối thăm thẳm kia, vang lên một tiếng gầm giận dữ.

Là Hỏa Long!

Toàn bộ hang động bắt đầu chấn động kịch liệt, trong hang động to lớn, đám lửa đã đuổi kịp từ xa, trong chốc lát lan ra cùng ngọn lửa trên vách tường bên đây hòa làm một.

Chúng tôi liền chìm trong biển lửa. Ánh lửa mãnh liệt bao trùm cả hang động, hoàn toàn xua tan bóng tối. Dao Nhi hét lên, theo phản xạ bắt lấy cánh tay của tôi rồi nhìn biển lửa vô biên, cả ánh mắt tràn đầy sự hoảng loạn.

Tôi kéo mạnh tay cô ấy, tim tôi cũng đập thình thịch. Ngọn lửa trước mắt tôi quả thực vượt qua mọi loại ánh sáng trên thế giới. Từng đợt hơi nóng kinh hoàng nối tiếp nhau, mặc dù ngọn lửa còn chưa lan đến chúng tôi, nhưng sức nóng gần như sắp hấp chín chúng tôi luôn rồi.

Chính giờ phút này, tôi cuối cùng cũng cảm nhận được sự kinh hoàng của cái chết.

May mắn là dù dưới chân chúng tôi đang nóng dần lên nhưng tạm thời không có ngọn lửa nào phát ra, đám lửa bùng lên phía trước cũng chỉ cháy tới chỗ cách bọn tôi vài chục mét rồi dừng lại.

Nhưng, chúng tôi cũng không còn cách nào tiến về phía trước nữa, hình như đây là ngõ cụt, đi tiếp sẽ là biển lửa vô tận, lùi về phía sau là chỗ hư vô vĩnh hằng.

Đi đường nào đây?

- Quay lại, chỗ mà mình đã rơi xuống.

Tôi trầm

giọng nói, vì đi tiếp sẽ phải chết, vậy thì chỉ có thể rút lui. Ít nhất cũng

phải tránh đám lửa dữ dội trước đã. Dao Nhi bám chặt tay tôi và bắt đầu nóng lên, thậm chí cô ấy đã có chút mơ hồ. Trong ánh mắt nhìn ngọn lửa đó hiện lên trạng thái mơ mơ màng màng.

Đây là dấu hiệu báo trước của tình trạng mất ý thức.

Tôi nghiến răng và cố sức nhấc Dao Nhi lên. Người của cô đã mềm nhũn, mặc cho tôi lắc lư. Chỉ một vài tiếng ê a phát ra từ cổ họng của cô, tay đều đã buông thõng một cách yếu ớt.

Tôi cõng cô ấy, lê bước về phía sau.trước sức mạnh kinh khủng này của tự nhiên, ta cũng bó tay, lúc nãy cảm hứng lóe lên trong chớp mắt, tôi đã muốn thử viết một chữ “thủy”, nhưng nghĩ lại cũng vô ích thôi, ngọn lửa này không phải là một lửa bình thường, hơn nữa độ cháy của nó dữ dội như vậy, tôi nghĩ lúc này trong sơn cốc ngoài kia e rằng ngọn lửa đã bay ngút trời. Trong trường hợp này, tôi chỉ làm một chút nước cỏn con thì có tác dụng gì chứ

Cũng phải là giữ lại sức lực, nghĩ cách chạy trốn mới là đúng đắn. Ngay lúc này mà lãng phí sức lực dù chỉ một ít cũng có thể gây ra hậu quả không thể cứu vãn.

Theo đó, tôi cõng Dao Nhi trên lưng, vừa định lui về sau thì toàn bộ hang động lại đột nhiên rung chuyển, một tiếng gầm không thể nào rõ hơn được nữa dường như vang lên sau tai tôi.

Tôi kinh ngạc quay đầu lại, liền thấy trong đám lửa to lớn phía trước bỗng nhiên xuất hiện một vòng lửa khổng lồ đang bắt đầu chuyển động, vô số ngọn lửa bị lực xoay tròn của vòng lửa hút vào trong tích tắc.

Những ngọn lửa xung quanh liền giảm đi rất nhiều, nhưng vòng lửa đó càng lúc càng to, xoay chuyển cũng càng lúc càng nhanh, càng lúc càng gấp gáp, phần giữa bắt đầu bành trướng và bành trướng, giống như có thứ gì đó khủng khiếp sắp bước ra từ trong vòng lửa, ập xuống thế giới này.

Nhiệt độ chung quanh cuối cùng cũng hạ thấp từng chút. Tôi cõng Dao Nhi trên lưng và từ từ lùi lại, nhưng nhiệt độ ở giữa ngọn lửa lại càng trở nên hừng hực. Nếu vừa rồi là biển lửa thì bây giờ chẳng khác gì là một mặt trời, lửa cháy lớn mạnh khác thường không ngừng Ngọn lửa tiếp tục thiêu đốt cơ thể và tâm trí của chúng tôi, vắt kiệt từng giọt nước trong cơ thể chúng tôi.

Mồ hôi từ đầu đến chân đều đã bay hơi, nhiệt độ cháy của lửa gấp vô số lần trước đó, tôi quay đầu nhìn Dao Nhi đang nằm trên vai tôi, khuôn mặt đỏ bừng không còn hay biết gì cả.

Mặt tôi cũng sớm đã nóng bừng, miệng cũng trở nên khô khốc.

Tay Dao Nhi buông thõng hai bên, tôi vô tình nắm lấy tay cô ấy. Lòng bàn tay và những đầu ngón tay của cô đều nóng cả rồi.

Hơi thở chết chóc, tựa hồ đã hoàn toàn bao trùm chúng tôi.

Đôi mắt đầy lửa, hơi nóng vô hạn vô biên, rực cháy mãnh liệt cuồng nộ...

Đang ngẩn ngơ, một bóng dáng quen thuộc chợt vụt qua tâm trí tôi.

Tân Nhã, với mái tóc dài đen nhánh, đang đứng trước mắt tôi, trước biển lửa, lặng lẽ nhìn tôi, đôi mắt như có nỗi đau buồn không nói nên lời, như có điều gì đó muốn nói với tôi……

Một vùng lửa cháy trong mắt tôi, hình bóng Tân Nhã chập chờn không ngừng trong đám lửa, cô ấy có vẻ rất lo lắng, cô ấy liên tục nói gì đó với tôi, nhưng tôi lại không thể nghe thấy, đồng thời, cô ấy không ngừng ra dấu, chỉ vào ngón tay...

Nó có nghĩa là gì?

Đây rốt cuộc là ảo tưởng của tôi, hay là...

Tôi chợt nhớ ra rằng Tân Nhã chắc chắn là có năng lực xuyên không. Tôi nhớ có một lần, cô ấy đã xuống địa phủ Minh giới và nhìn thấy nhiều hồn ma địa ngục. Tôi không biết khả năng này là gì, nhưng hiểu biết và nhân cách của cô ấy nhất định vượt qua rào cản của không gian và thời gian để đến bên tôi.

Vậy, cô ấy muốn nói gì với tôi nhỉ?

Nhìn cô ấy liên tục đưa ngón tay về phía tôi, trong thoáng chốc tôi đã hiểu ra gì đó, vội giơ ngón tay nhìn Huyết Ngọc Ban Chỉ, cuối cùng Tân Nhã cũng gật đầu, khuôn mặt lộ rõ vẻ vui mừng, lại cô ấy dùng ngón tay ra hiệu trước mặt tôi mấy lần, hình như là vẽ ký hiệu.

Tuy nhiên, trước khi tôi kịp nhìn rõ là cái gì thì một tiếng gầm vang lên và ngọn lửa bùng lên dữ dội, hình ảnh của Tân Nhã đã biến mất trong ngọn lửa. Tôi hét lên, đưa tay nắm lấy cô ấy. Cuối cùng lại chỉ nhìn thấy đôi mắt sợ hãi của cô....

Đầu tôi ù ù một chú, ý thức mơ hồ quay lại ngay lập tức, tôi nhìn lên, vào giờ phút này thời gian như chợt đóng băng, những ngọn lửa thấu trời, ánh sáng chói lòa, còn có vòng tròn lửa khổng lồ xoay không nghỉ.

Bất chợt, sâu trong ngọn lửa dữ dội nhất có một khe hở dần nứt ra, từ từ to lên, trong phút chốc biến thành một cái lỗ đen cực lớn, toàn bộ ngọn lửa cuộn lại như chảy vào trong vòng xoáy đó, biến mất vĩnh viễn.

Tôi đứng ở chỗ cũ, cả người choáng váng, chung quanh trở nên tối sầm, ngay sau đó trong hố đen xuất hiện một đôi mắt rực lửa, lạnh lùng nhìn thế giới bên ngoài.

Hơi thở của sự tuyệt vọng sâu thẳm ngay lập tức phủ lấy toàn bộ hang động. Nỗi tuyệt vọng đáng sợ này làm người ta tuyệt vọng đến nghẹt thở, đã vượt quá sức đè nén do ngọn lửa rực cháy ban nãy mang lại.

Xuất hiện cùng lúc còn có tội ác tàn bào.

Sự tàn ác phá hủy mọi thứ.

Tôi bàng hoàng, gần như vô thức nắm chặt tay lại, một cơn nhói từ đầu ngón tay truyền đến, tôi cúi đầu thì thấy một vùng màu máu lan ra từ Huyết Ngọc Ban Chỉ.

Như thể đó là trực giác và bản năng bẩm sinh, tôi hiểu rõ mọi chuyện trong tích tắc, ngẩng đầu, vung tay, máu bắn tung tóe.

Lần này, tôi không viết, hoàn toàn là bản năng và bản tính điều khiển cơ thể tôi, hoặc là chính Huyết Ngọc Ban Chỉ điều khiển tôi.

Màu máu đỏ tươi lan ra một cách điên cuồng, trong một thoáng đã bao phủ cả một vùng rộng lớn trước mặt.

Và vào lúc này, giống như bị kích thích, ánh sáng cùng ngọn lửa nóng bỏng nhất bộc phát vang dội từ lỗ đen khổng lồ phía trước. Hơi nóng, ngọn lửa vô tận điên cuồng tuôn ra từ lỗ đen.

Trong đám lửa mãnh liệt cuồng kích mọi thứ, người tôi ngồi xổm xuống theo phản xạ, một tay nắm chặt đèn lên trên vùng màu máu, trong Huyết Ngọc Ban Chỉ vẫn cuồn cuộn không ngừng chảy ra tia màu máu, trong nháy mắt đã hình thành một kết giới đỏ như máu trước mắt tôi, trong đó luân chuyển vầng hào quang màu máu, giống viên ngọc lưu ly màu huyết quang, xinh đẹp rực rỡ, tỏa ra ánh sáng vô hạn...

ẦM!

Ngọn lửa trong hố đen cuối cùng cũng phun trào, cùng lúc đó là một tiếng rồng gầm rung chuyển trời đất, những ngọn lửa rực cháy dữ dội kia như điên cuồng quét sạch toàn bộ hang động trong tức thì...

Song, kết giới màu đỏ máu trước mặt tôi lại vững chắc ngăn chặn ngọn lửa, vô số sóng nhiệt, lửa cháy ầm ầm vụt qua, trong tận gió cuồng nộ, tôi gần như không thở được, tôi quỳ một chân xuống, liều mạng cắn răng cố gắng chống đỡ...

Ngay lúc này, xuyên qua ngọn lửa vô tận, tôi rõ ràng đã thấy một cái đầu to lớn ở chính giữa đám lửa, từ từ thò ra, chiếm gần như toàn bộ không gian trong sơn động...

 

0.14534 sec| 2430.07 kb